Thứ Năm, 30 tháng 10, 2008

K6 họp khoá

Start:     Jun 7, '08 10:00a
Location:     Hà Nội
Mời các bác xem Ảnh do Quang (Quảng tì?) chụp buổi họp khóa ngày 7 tháng 6 năm 2008 tại Hà Nội.
Kể ra thì cũng hơi muộn, nhưng vẫn rất có giá trị đối với những ai không được tham dự.
Có thêm thuyết minh nữa thì tuyệt    

Xem:

* Ảnh do Quang (Quảng tì?) chụp – Blog K6 - 29/10/2008


0 comments:

Hãy viết bằng tiếng Việt có dấu trực tuyến:
Easy VN - Chương trình tự động thêm dấu tiếng Việt
VIETUNI - Tại Viet1Net (Nên chọn Kiểu Loạn)

- Chèn link bằng thẻ: <a href="URL liên kết" rel="nofollow">Tên link</a>
- Tạo chữ <b>đậm</b> và <i>Ngiêng</i>

Thứ Tư, 29 tháng 10, 2008

Họp Trỗi K6 - 7/6/2008




Anh do Quang chup tai buoi hop thang 6 nawm 2008 tai Ha noi


0 comments:

Hãy viết bằng tiếng Việt có dấu trực tuyến:
Easy VN - Chương trình tự động thêm dấu tiếng Việt
VIETUNI - Tại Viet1Net (Nên chọn Kiểu Loạn)

- Chèn link bằng thẻ: <a href="URL liên kết" rel="nofollow">Tên link</a>
- Tạo chữ <b>đậm</b> và <i>Ngiêng</i>

Chủ Nhật, 26 tháng 10, 2008

Chuyện của người đồng nghiệp - Đào Duy



CHUYỆN CỦA NGƯỜI ĐỒNG NGHIỆP


Đào Duy

Cho tới bây giờ tôi cũng không biết số phận của người đàn bà ấy ra sao? Còn hay mất và nếu còn thì chị lưu lạc nơi đâu. Người đàn bà ấy tên Quyết tôi vẫn thường gọi chị Quyết.

Ba mươi năm xa quê đời lính đưa tôi xiêu bạt: Từ Nghệ An nắng gió cháy da tới mảnh đất Trung Lào muỗi vắt, phỉ Vàng Pao rình rập. Ba bốn năm phơi mình rèn luyện trong lò sỹ quan trên mảnh đất Sơn Tây sỏi đá. Ra trường quân hàm trung úy, mấy tháng ăn đợi nằm chờ ở nhà khách bộ tư lệnh hải quân. Buồn, tôi theo thằng bạn rủ rê đi Thái Nguyên buôn chè kiếm tiền tiêu vặt.

Cầm quyết định về vùng 5 hải quân. Ra tới Phú Quốc tôi nói với tay trợ lý cán bộ: “Nơi nào xa nhất, khó khăn nhất thì cho tôi đi!”. Chả phải lý tưởng hay trách nhiệm gì đó cao siêu, tính tôi nó vậy. Từ bé tôi đã thích phiêu lưu, ưa mạo hiểm, khám phá và cấm biết sợ cái gì.

Trong danh sách mấy sỹ quan mới ra trường BTL hải quân bổ sung cho “vùng”, tôi là người có mặt sớm nhất: đúng ngày, đúng tháng trong tờ giấy điều động. Trưởng phòng tổ chức cán bộ ấn tượng trước khuôn mặt rắn rỏi, tác phong nhanh nhẹn và ý thức kỷ luật cộng với tấm bằng tốt nghiệp sỹ quan loại giỏi ông ưu tiên giữ tôi lại công tác tại BTL vùng. Tôi thuyết phục tay trợ lý cán bộ tác động với ông trưởng phòng chấp thuận yêu cầu của tôi.

Thời điểm ấy bộ tư lệnh vùng cũng đang đau đầu cần tìm một sỹ quan trẻ có năng lực trám vào vị trí phó trạm Rada trên đảo Kokong (Đảo này của Campuchia nằm sát biên giới Thai Lan năm 89 ta đã trả lại cho họ) đây là vị trí tiền tiêu quan trọng trong cuộc chiến biên giới tây nam chống Ponpot, nên đề nghị của tôi được bộ tư lệnh vùng chấp nhận.

Cầm tờ quyết định còn thơm mùi mực dấu: “Trung úy Trần Văn K giữ chức trạm phó trạm ra đa hải quân trên đảo Kokong”. Tôi lên đường ngay theo chuyến tàu chở hàng tết của đơn vị ra đảo.

Năm năm sau khi ra trường tất cả háo hức, nhiệt huyết tuổi trẻ hầu như tôi gửi lại hòn đảo Kokong xa xôi. Năm năm nhiều vùng đất, vùng biển đảo phía tây nam tôi đã tới. Suốt quãng đời sau này bao nhiêu hạng người tôi đã gặp và tôi cũng chẳng nhớ bao nhiêu đàn bà con gái đã bước qua cuộc đời mình … nhưng thật lạ, chả hiểu sao mỗi khi buồn cô quạnh bên ly rượu ngoái cổ lại quá khứ, chiêm nghiệm đời mình về mối quan hệ giữa đàn ông và đàn bà thì hình ảnh người đàn bà ấy - chị Quyết, ba mươi năm rồi vẫn ám ảnh đeo bám tôi cho tới mãi hôm nay.

Ra quân, lĩnh một cục lương thượng úy chấp nhận làm lại từ đầu. Chạy vạy may mắn tôi xin được chân nhân viên kỹ thuật của một sân bay phía Nam. Lương tháng chả nhiều, chả ít tùng tiệm đủ sống. Công việc nhàn và phù hợp. Tặc lưỡi, thôi tuổi tác cho tới nay đã ngoại tứ tuần như thế cũng là được, chả mong gì hơn, an phận.

Câu chuyện tôi đang kể với các bạn là của người đồng nghiệp cùng cơ quan. K tâm sự với tôi “Nói sợ anh chả tin nhưng sự thật là như vậy”. Cái sự thật mà tôi sắp kể tiếp với các bạn đây là mối quan hệ giữa K và người đàn bà tên Quyết, tôi muốn chia xẻ cùng các bạn để chúng ta hiểu thêm một góc khuất, một nỗi khổ đau khác, lặng lẽ, âm thầm không gì có thể đo đếm được của thân phận người đàn bà trong chiến tranh.

***

Quê tôi là đất phật, có Chùa Hương nổi tiếng. Tôi có người anh trai năm 1971 đi lính. Cùng đi đợt ấy trong làng gần nhà có anh Hướng trạc tuổi anh tôi, nếu còn sống năm nay anh khoảng 60 tuổi. Anh hy sinh khi cuộc chiến cận kề ngày cuối cùng trên mảnh đất Tây Nguyên. Vợ anh là chị Quyết.

Chị Quyết là người thiên hạ về làm dâu làng tôi. Tướng chị to cao phốp pháp da trắng nõn nà, ngực chị nở nang, chả biết nở cỡ nào nhưng tôi thấy chiếc áo nào của chị cũng rách, mà chỉ rách độc ở hai cái đầu chỏm trên ngực áo. Cặp mông chị to, chắc nổi phồng lên sau làn vải mỏng. Mỗi khi chị gánh lúa bọn trai làng choai choai mắt lấm la, lấm lét nhìn, rồi vội vã quay đi vươn cổ nuốt đi thứ nước nong nóng, sền sệt trong miệng tiết ra khi nhìn cặp mông chị nhún nhảy trên đường làng.

Nhà Chị ở gần nhà tôi, gần như ngày nào chị cũng sang chơi, chị thường giúp mẹ tôi những việc trong nhà như xay lúa, sàng sảy, giã gạo … có hôm trời mưa, lắm khi dở giời gió mùa đông bắc chợt về chị ngủ lại với mẹ tôi. Mẹ tôi thương chị coi chị như con gái trong nhà. Cũng là phận gái nên bà hiểu và thông cảm cho cảnh nàng dâu mẹ chồng, chồng chị biền biệt, con cái chưa có nhìn chị nghĩ tủi phận xót xa như chính đời mình đã từng trải qua.

Có hôm chị sang chơi, thấy mặt chị hây hây, người nóng hầm hập như phải cảm. Chị mượn mẹ tôi cái quạt mo, phành phạch quạt lấy, quạt để. Mẹ tôi nhìn chị rồi thở dài “Ôi dào! Cảm cúm gì" bà nghĩ trong bụng, rồi chạy vội ra sau nhà vơ nắm rau Răm rửa qua quýt, cho vào cối giã, thêm tí muối, lọc lấy bát nước đem vào nhà bắt chị uống. Cụ nói: Uống đi con, uống đi cho đỡ “bốc hỏa”. Bà nhìn chị nhăn mặt cố nuốt từng ngụm rồi ngao ngán lắc đầu “con gái hừng hực thế kia, vò võ xa chồng … rõ khổ ông trời, ông phật có thấu cho không.” Bất giác bà nhớ tới thời xuân sắc của mình vụt lóe lên như ánh sao băng nhưng nó đã qua từ lâu, từ lâu lắm rồi.

Chồng đi biền biệt, bốn, năm năm chả thư từ tin tức, nỗi chờ mong như niềm tin đặt nơi vô vọng. Việc đồng áng quần quật nhà chồng, từng ấy thứ cả tinh thần lẫn vật chất đổ xuống trái tim, xuống thân xác chị. Nhưng lạ thay nhu cầu bản năng vẫn cứ tràn ứ và lan tỏa, phô bày ra trên cơ thể, trên làn da, mớ tóc, trong cặp mắt long lanh, trong làn môi mọng đỏ, những thèm muốn khát khao dù có kiềm chế thế nào nó vẫn rực cháy trong cơ thể đang độ xuân thì của chị.

Những tháng năm làm dâu của chị không suôn sẻ. Mâu thuẫn nàng dâu mẹ chồng đẩy hai mẹ con chị xa nhau, tới độ hai mẹ con không còn muốn nhìn mặt nhau nữa. Chị bỏ nhà sang xin phép mẹ tôi ở nhờ. Thương chị, mẹ tôi thu xếp cho chị cái chõng tre kê dưới bếp. Nhà tôi có dãy nhà trên năm gian và khu nhà bếp. Hai dãy nhà cách nhau qua một cái sân gạch lớn.

Chị quý tôi, cậu con trai khỏe mạnh, khôi ngô đang tuổi lớn. Vào những buổi tối, buổi trưa nông nhàn chị hay đọc cho tôi nghe những chuyện tình cảm, phần nhiều là chuyện chép tay lưu truyền dấm dúi trong đám thanh niên lúc bấy giờ như: Lan và Điệp, Vụ án thành Pari …

Tôi còn nhớ một đêm đói quá giữa khuya tôi lần mò xuống bếp tìm khoai ăn. Quê tôi có giống khoai nước, củ như khoai sọ, sau khi luộc chín chắt hết nước rồi vùi nồi vào đống tro, sáng hôm sau lấy ăn thì không gì tuyệt hơn. Bóc củ khoai chín nóng hổi vỏ đã se khô lại, thịt khoai màu vàng nghệ vừa dẻo, vừa bùi, vừa thơm cái anh khoai chiên trong món lẩu dê Sài Gòn mà tôi đã từng thưởng thức chả ăn thua gì, chỉ đáng hàng con cháu.

Đêm trăng suông, hắt thứ ánh sáng đùng đục, yếu ớt qua bậu cửa đủ để tôi tìm thấy nồi khoai vùi còn nóng trong đống tro. Bỗng tôi nghe phành phạch, nhè nhẹ của tiếng quạt mo từ cái chõng tre phát ra. Nhìn về hướng đó trai tim bé bỏng của tôi như nghẹn lại. Trong chiếc màn màu cháo lòng tôi nhận ra hình dáng chị không một mảnh vải trên thân.

Dường như đắn đo dằng xé ghê gớm lắm trong sự đấu tranh giữa lý trí và bản năng tiếng chị dại đi ngắt quãng:

- Làm … gì … khuya … thế em?

Tôi ngồi bất động, thở hổn hển không nói lên lời. Bóng đêm dấu đi khuôn mặt đỏ, nóng bỏng như củ khoai tôi cầm trên tay rồi luống cuống tôi để tuột rơi, tôi cũng chẳng muốn tìm và cơn đói cũng theo củ khoai “rơi” đâu mất, lúc này chả ai còn đủ tâm trí đâu để nghĩ tới chuyện khác.

- Lại đây chị bảo, giọng chị khe khẽ.

Tôi run rẩy tiến dần về phía cái chõng tre nơi chị đang nằm, rồi len lén ngồi nơi mép chõng. Bỗng chị ngôi bật dậy, chị ôm lấy tôi dúi đầu tôi vào cặp ngực nóng hổi chắc nịch của mình. Tôi run lên từng chập như người sốt rét rừng rồi như người bị chứng nhồi máu cơ tim, tôi lả đi mộng mị chả còn biết gì nữa.

Từ đêm ấy trở đi tôi như trở thành một người khác, ngẩn ngơ như kẻ bị thần linh rút hết trí khôn, vật vã, phờ phạc … Linh cảm người mẹ mách bảo, mẹ tôi lờ mờ nhận ra điều gì đó không ổn xảy ra đối với tôi và rồi một đêm bà theo rõi và phát hiện ra mối quan hệ cuả chúng tôi. Bà ngồi vật xuống bậu cửa khóc. Một lúc lâu tiếng khóc của bà tắt hẳn thay vào đó là tiếng guốc thập thõm gõ trên nền sân gạch như báo hiệu có người thứ ba biết chuyện của chúng tôi.

Sáng hôm sau mẹ tôi dậy sớm xuống bếp tìm chị thì chỉ còn lại chiếc quạt mo nằm trơ trọi trên chiếc chõng tre.

Từ đó cho tới bây giờ dân làng cũng như gia đình tôi không biết chị đi đâu, về đâu biệt vô tăm tích.

Mấy chục năm xa quê, vài năm một lần, thậm chí có khi cả chục năm tôi mới có dịp về quê, thăm lại chốn xưa. Vật đổi sao rời, quá khứ đau buồn của một thời đã trở thành dĩ vãng. Mẹ tôi đã mất từ lâu, người làng chẳng còn ai nhớ, ai biết tới chị. Chỉ duy nhất có một người còn nhớ, người đó giờ cũng tha hương biền biệt nơi “đất khách” như chính cuộc đời chị vậy.

T/p Hồ Chí Minh – 10/2008




Hit Counter

1 comments:

Hãy viết bằng tiếng Việt có dấu trực tuyến:
Easy VN - Chương trình tự động thêm dấu tiếng Việt
VIETUNI - Tại Viet1Net (Nên chọn Kiểu Loạn)

- Chèn link bằng thẻ: <a href="URL liên kết" rel="nofollow">Tên link</a>
- Tạo chữ <b>đậm</b> và <i>Ngiêng</i>

Thứ Bảy, 25 tháng 10, 2008

Thi ăn - HaMeoK6






Thi ăn

 haeok6

Nghe chuyện Nhà hàng “Bánh mỳ vua” của a. DS K4 tổ chức thi ăn bánh mỳ với người Vô địch đã “nuốt” hết 6 cái (mỗi cái dài khoảng 3 tấc bao gồm cả nhân thịt, rau cỏ…) trong vòng có 20 phút, tôi bỗng nhớ tới chuyện “thi ăn” ở trường Trỗi.

Hồi học lớp 5, khi còn ở Đại từ, ở K6 cũng có mấy đứa “cá” nhau ăn nhiều cơm nhất – tất nhiên là chỉ có cơm chớ lấy đâu ra thịt và rau cỏ. Không biết “vòng loại” thì như thế nào, nhưng vào đến “chung kết” là T.“hăm” và KT (lúc đó đều ở B1). Hôm đó, sau khi cả Đại đội đã ăn xong đi về, trước sự “chứng giám” của 1 lô “trọng tài” (là đám đã tích cực đi gom lại toàn bộ cơm thừa của các mâm thành 2 nồi quân dụng), 2 đứa múc cơm đầy chén B52 rồi “tọng” vào miệng. “Mánh” của tụi nó là múc đầy cơm rồi chan nước trà vô (thực chất là nước cơm cháy của nhà ăn), rồi lại múc nước trà đổ đi để lợi dụng cho một vài hạt cơm theo đó ra ngoài. Lúc đầu thì còn “chửi” nhau là ăn gian, nhưng sau thì cà 2 bên đều thực hiện. Thế là “công bằng”. Ban trọng tài theo dõi từng chén một và cùng nhau gào lên đếm kết quả của mỗi bên. : một, hai, ba…. Rồi tám, chín, mười…. Thật là “sôi động và gay cấn”!


Kết quả cuối cùng: T.“hăm” dừng lại hình như ở chén thứ 11, còn KT “làm” xong chén thứ 12 là đã thắng, nhưng “khuyến mãi” thêm 1 chén nữa là 13 trong “vinh quang”! Cả 2 đứa đều “tự hào” một cách nặng nề “bò” về đến nhà và lên giường nằm ngay. Sau chừng nửa tiếng, T.”hăm” biến mất… rồi xuất hiện trở lại tươi tỉnh đi họp Đại đội. Còn KT thì báo ốm nghỉ họp nằm nhà. Nhưng chỉ 1 lúc thì nó quằn quại đau bụng và lên Quân y báo chú Thích (y tá đại đội). Chú Thích hoảng hồn rờ nắn bụng nó lung tung cả mà hình như cũng chẳng biết là bệnh gì? Sau có mấy đứa nói chuyện thi ăn, chú Thích mới cười ra tiếng, lấy 1 ngón tay thọc vào miệng nó…. Và nó ói ra 1 đống. Ôi thì một đống cơm còn nguyên xi chưa được nhai nghiền gì hết chứ đừng nói tới tiêu hóa. Sau 5 phút “bệnh” nó khỏi liền. Báo hại chú Thích chắc đã “nôn ruột” (vì sợ nó đau ruột thừa?).

Chuyện từ hồi trẻ con, lúc đó thật là vui, nhưng nay nghĩ lại mới thấy sợ. AE thử nghĩ xem, nếu hôm nay con mình khoảng 11, 12 tuổi “nốc” 1 lúc 13 chén cơm B52 thì sao nhỉ? Thật khủng khiếp! (Không biết 2 thằng này mà ăn “bánh mỳ vua” thì sao nhỉ?)

TB. Sau này, khi lên Đại học, KT cũng trở thành “vô địch” (không thi đấu) về ăn nhanh, nó chỉ lùa 3 lùa là hết 1 chén cơm! Bởi vậy chẳng bao giờ nó phải ăn ngô, mỳ độn (dù lúc bấy giờ độn tới 60%). Còn tụi cùng mâm thì chỉ “được phép” nếm mùi cơm qua chén đầu tiên. Thật tội nghiệp!

Đăng lại bài viết của hameok6 (đã đăng tại Blog K3: Thứ bảy, ngày 25 tháng mười năm 2008.
 




1 comments:

Hãy viết bằng tiếng Việt có dấu trực tuyến:
Easy VN - Chương trình tự động thêm dấu tiếng Việt
VIETUNI - Tại Viet1Net (Nên chọn Kiểu Loạn)

- Chèn link bằng thẻ: <a href="URL liên kết" rel="nofollow">Tên link</a>
- Tạo chữ <b>đậm</b> và <i>Ngiêng</i>

Cây ngô đồng - hameok6

Cây ngô đồng



Lần đầu tiên biết tới cái tên này là do có phim tên “Cây ngô đồng” của TQ chiếu trên TV, nhưng xem mãi cũng chẳng hiểu nó trông ra làm sao. Nghe tên thì cứ nghĩ nó đại loại giống mấy cây ngô (bắp) mà mình vẫn hái trộm hồi xưa. Tới hồi đi du lịch TQ mới được tụi HDV giới thiệu: đây là cây ngô đồng. Ô, trông nó chẳng có gì là "ngô" cả. Rồi nhìn kỹ, hóa ra đối diện nhà mình cũng có 1 cây mà ko biết (nó núp sau cây cột điện). Về hỏi ông hàng xóm: Cây gì vậy? – Ko biết, từ hồi tôi mua nhà nó đã có.

Vậy đúng là:
Mối tình hữu nghị Việt – Trung
Vừa là thành phố vừa là nhà quê.


Được đăng bởi hameok6
vào lúc 17:50
Đăng lại bài viết của Hà Mèo (đã đăng tại „Blog ÚT TRỖI”: Thứ sáu, ngày 24 tháng mười năm 2008)

2 comments:

Hãy viết bằng tiếng Việt có dấu trực tuyến:
Easy VN - Chương trình tự động thêm dấu tiếng Việt
VIETUNI - Tại Viet1Net (Nên chọn Kiểu Loạn)

- Chèn link bằng thẻ: <a href="URL liên kết" rel="nofollow">Tên link</a>
- Tạo chữ <b>đậm</b> và <i>Ngiêng</i>

Thứ Năm, 23 tháng 10, 2008

K6 sẽ “tái xuất giang hồ” ! - HaMeoK6

Tối thứ Tư, Cấn văn Thắng K6 tổ chức lễ “gả” con trai tại HCM. Nhân dịp này nhiều AE K6 mới gặp mặt nhau kể từ lần Họp khóa cuối năm ngoái. Vui, nhưng cũng như mọi đám cưới, “nhạc đám cưới” át hết các nỗi tâm sự.

AE Trỗi ngồi dồn hết vào 1 bàn chật cứng làm nhà hàng “ế” đồ ăn nhưng có lẽ “lỗ” đồ uống. Tranh thủ đám cưới, BLL lấy ý kiến quần chúng quyết định sẽ “hâm nóng” sinh hoạt khóa lên sao cho “nóng” bằng các khóa khác: tháng tới sẽ gặp nhau! Và trước mắt là “nháp”: tham dự gặp mặt TSQ VN vào CN tới.

Như vậy là 1 công đôi việc. Vừa mừng cho bạn có thêm con (dâu), lại ra được “nghị quyết” quan trọng (có lẽ là quan trọng nhất) trong năm.

K6 sẽ “tái xuất giang hồ”!


Chiến víBá KiênQuang chàyCao BìnhRểDâuCấn Thắngmẹ Dâumẹ Rể Chúc mừng 2 cháu và bạn mình

H1. Chúc mừng 2 cháu và bạn mình

Tuấn shortQuang BìnhCấn ThắngDũng kềuQuang chày Hồng lồiNam ĐiệnBố chú rể bị 'bắt cóc'

H2. Bố chú rể bị "bắt cóc"



Dũng kềuTuấn shortTạ ThắngNam ĐiệnQuang BìnhCấn ThắngQuang chày Hà mèoCao Bình mẹ RểBá Kiênko biếtChụp hình chia tay quên cô dâu chú rể

H3. Chụp hình chia tay quên cô dâu chú rể

Chiến víĐảo mỡTạ ThắngDũng kềuPhước Thắng K4 Có 1 khuôn mặt 'lạ' xuất hiện tại đây

H4. Có 1 khuôn mặt "lạ" xuất hiện tại đây

 : Rê chuột lên hình người cần xem tên!

Đăng lại bài viết của Hà Mèo (đã đăng tại „Blog Bạn Trường Trỗi”: Thứ năm, tháng mười 23, 2008)

1 comments:

Hãy viết bằng tiếng Việt có dấu trực tuyến:
Easy VN - Chương trình tự động thêm dấu tiếng Việt
VIETUNI - Tại Viet1Net (Nên chọn Kiểu Loạn)

- Chèn link bằng thẻ: <a href="URL liên kết" rel="nofollow">Tên link</a>
- Tạo chữ <b>đậm</b> và <i>Ngiêng</i>

2 bài sưu tầm của Hà Mèo

Đăng lại 2 bài sưu tầm của Hà Mèo (đã đăng tại „Blog ÚT TRỖI”)

 

1. Các Blogger cần chú ý !

 

 

Mời AE hãy xem bài này để tự nhắc bản thân mình:

Đàn ông hạnh phúc nhất khi online!?

 

 

 

 

2. Người "bất hạnh" nhất TG

 

Hãy vào đây xem để thông cảm với con người "bất hạnh" có lẽ là nhất Thế giới:
Cụ ông bị ép ly dị một lúc 82 bà vợ

 

 

 

 


0 comments:

Hãy viết bằng tiếng Việt có dấu trực tuyến:
Easy VN - Chương trình tự động thêm dấu tiếng Việt
VIETUNI - Tại Viet1Net (Nên chọn Kiểu Loạn)

- Chèn link bằng thẻ: <a href="URL liên kết" rel="nofollow">Tên link</a>
- Tạo chữ <b>đậm</b> và <i>Ngiêng</i>

Thứ Tư, 22 tháng 10, 2008

HỌP BLL TP.HCM

Start:     Oct 19, '08
Location:     TP. HCM
...
Chiều Chủ nhật 19/10/2008, đại diện các Khoá đã họp mặt:
...o K6: Huỳnh Hồng...
...nội dung chủ yếu bàn phương án tham gia ngày Họp mặt truyền thống 60 năm TSQVN...
...Cuộc họp mặt diễn ra trong bầu không khí mang đậm phong cách Trỗi: bàn bạc dân chủ và vô tư, mặc dù có lúc "hơi bị" căng thẳng. Kết thúc vui vẻ, thắm tình BanTroi – đặc biệt là anh Thanh Tường và Tài Chung rất sướng khi gặp lại các đàn em.

(Dương Minh)

Xem:
1. HỌP BLL TP.HCM - Dương Minh, 20/10/2008, Blog K4 "Bạn Trường Trỗi".
2. Họp mặt truyền thống 60 năm (1948-2008) Thiếu sinh quân Việt Nam - Blog K6.


0 comments:

Hãy viết bằng tiếng Việt có dấu trực tuyến:
Easy VN - Chương trình tự động thêm dấu tiếng Việt
VIETUNI - Tại Viet1Net (Nên chọn Kiểu Loạn)

- Chèn link bằng thẻ: <a href="URL liên kết" rel="nofollow">Tên link</a>
- Tạo chữ <b>đậm</b> và <i>Ngiêng</i>

Thứ Hai, 20 tháng 10, 2008

Tin về LS Đỗ Khắc Tiến k6.


Trích đăng lại tin của Hữu Thành (đã đăng tại „Blog Bạn Trỗi”: Chủ nhật, tháng mười 19, 2008)

Tin về LS Đỗ Khắc Tiến k6

Trong dịp về thăm lại Mỹ Yên, Đại Từ hôm qua, các anh K4 đã đến thăm gia đình Tiến Bồ.

"...

Theo lời dặn của Huỳnh Hồng k6, chúng tôi hỏi thăm về LS Đỗ Khắc Tiến k6. Các anh ở Xã biết ngay. Nhà Tiến ở khá xa, gần chân núi ngoài cái ngầm "dắt tay". Anh Quang Bí thư và một cậu thanh niên có bố trước kia ở Lữ 144 đã từng gác nhà các tướng lĩnh chở xe máy chúng tôi đến.

Nhà Tiến đang sửa lại trần nên cả hai đều trong tình trạng ngổn ngang. Cậu em tên Hoàn sinh 1962, trung tá CS điều tra huyện (đã từng ở CS bảo vệ tại HN) tiếp chúng tôi.

Bà mẹ Tiến trông không được mạnh, lại ngãng tai. Chúng tôi chào bà ra về.
Anh Quang chở tôi chạy theo đoàn ra Bombom.
... (HữuThành)"

Xin cảm ơn anh HữuThành và các anh K4!

  

Cũng nhờ thông tin của Huỳnh Hồng (Đỗ Khắc Tiến), hỏi Google thì tại trang WEB  “Nhắn tìm đồng đội“ thấy có tên Đỗ Khắc Tiến (1952-1972-Mỹ Yên-Đại Từ-Sa Thầy) trong DS "Các liệt sĩ nguyên quán Thái Nguyên đã được quy tập tại nghĩa trang tỉnh Kon Tum". Vậy mộ bạn hiện ở Nghĩa trang Sa Thầy. Rẫt tiếc là thông tin này được đưa lên mạng muộn nên các anh K4 đã không trao đổi được với gia đình bạn. Không hiểu gia đình Tiến Bồ có biết điều này? Bác nào có điều kiện, giúp liên lạc với gia đình bạn, biết đâu tin này vẫn có giá trị.

Đã bổ xung LS Đỗ Khắc Tiến vào Danh sách các Anh hùng, Liệt sĩ tại Blog K6


21. Liệt sĩ Đỗ Khắc Tiến

Học sinh khóa 6
Sinh: 1952 Quê: Mỹ Yên, Đại Từ, Thái Nguyên.
Hy sinh: 1972
Mộ tại Nghĩa trang Liệt sĩ Sa Thầy - tỉnh Kon Tum.
Liên hệ gia đình: Đỗ Hoàn (em trai) sinh 1962, trung tá CS điều tra huyện Đại Từ.



Xem:
1. Gặp mặt k4 2008 - HữuThành, 19/10/2008 tại Blog "Bạn Trường Trỗi".
2. lời góp 36-40 - trong Mời họp k4 - HữuThành, 15/10/2008 tại Blog "Bạn Trường Trỗi"
3. Đỗ Tiến - Liệt sĩ thứ 30 của Trường Trỗi - Kiến Quốc, 13/8/2008 tại „Blog Bạn Trỗi”

Xem thêm:
4. Danh sách các Anh hùng, Liệt sĩ - Blog K6

1 comments:

Hãy viết bằng tiếng Việt có dấu trực tuyến:
Easy VN - Chương trình tự động thêm dấu tiếng Việt
VIETUNI - Tại Viet1Net (Nên chọn Kiểu Loạn)

- Chèn link bằng thẻ: <a href="URL liên kết" rel="nofollow">Tên link</a>
- Tạo chữ <b>đậm</b> và <i>Ngiêng</i>

Thứ Năm, 16 tháng 10, 2008

Tưởng nhớ ngày anh Trỗi hy sinh 15/10/1964

Start:     Oct 15, '08
Location:     Nhà tưởng niệm Anh Trỗi - Thanh Quýt, Điện Bàn, Quảng Nam
1. Kỷ niệm ngày 15/10 tại quê hương Anh
Năm nay, sau giỗ Anh (9/9 âm lịch – 7/10/2008) tại TP. HCM, chị Quyên, cháu Phương (cháu ruột của anh Trỗi) và nhà văn Trần Đình Vân (tác giả “Sống như Anh”) đã đưa bức tượng bán thân bằng đồng của Anh Trỗi từ TP. HCM về quê hương Thanh Quýt, Điện Bàn, Quảng Nam và làm lễ nhập tượng tại Nhà tưởng niệm Anh vào ngày 15/10/2008.
Theo lời mời của chị Quyên, đoàn đại biểu của Trường ta do “Bạn Trỗi Miền Trung (BTMT)” đại diện (Hoàng Thị Oanh CNV, Dương Quang Phụng K2, Phạm Việt Cường K3, Nguyễn Thanh Hải K3, Huỳnh Hữu Dũng K4, Phan Hoài Lưu K5, Minh K5 (từ Nghệ An vào), Nguyễn Phúc Học K7, Hoàng Thành K7, Nguyễn Thành Điềm K8, Nguyễn Thăng Long K8, Nguyễn Mạnh Trí K8) đã cùng đoàn Trường NVT TW Cục tích cực tham dự. Đoàn đã trân trọng đặt lẵng hoa và dâng hương tưởng niệm tại bàn thờ Anh.
Hai đoàn trường NVT: TSQ và Trung ương Cục sau đó đã gặp gỡ giao lưu tại KS Bạch Đằng - Đà Nẵng.
(Dương Minh, KienQuoc, Bs Học)

2. Nguyễn Văn Trỗi: Chuyện bây giờ mới kể - Thanh Phúc - Lê Thọ Bình, 15/10/2008, VTC News - HaMeoK6 sưu tầm và giới thiệu tại Blog "Bạn Trường Trỗi"

Xem bài viết:

1. NGÀY GIỖ ANH TRỖI Ở TpHCM - Dương Minh - 8/10/2008 - Blog "Bạn Trường Trỗi".
2. THÔNG BÁO CỦA BTMT - Bs Học - 11/10/2008 - Blog "NguyenPhucHoc".
3. Tượng bán thân Anh hùng Trỗi sẽ chuyển về Điện Bàn - KienQuoc - 14/10/2008 - Blog "Bạn Trường Trỗi".
4. THANH QUÝT QUÊ ANH 15/10/2008 ẢNH NGÀY GIỖ VÀ LỄ ĐẶT TƯỢNG ANH - Bs Học - 15/10/2008 - Blog "NguyenPhucHoc".
5. Ảnh Giỗ A.Trỗi - Bs Học - 15/10/2008 - Blog "NguyenPhucHoc".

Xem thêm:
1. Viếng mộ Anh Trỗi nhân dịp 27/7 - (Bài tổng hợp tại Blog K6) 27/7/2008.
2. Giỗ anh Trỗi - 9/9 âm lịch (19/10/2007)- (Bài tổng hợp tại Blog K6) 23/6/2008.
19. Lời tâm nguyện của chúng tôi - (Nguyễn Chi Phan - Thầy giáo), SRTKL 2, Tr.: 83-85.
20. Viếng mộ anh Trỗi - (Ban Liên Lạc), SRTKL 2, Tr.: 86-88.


1 comments:

Hãy viết bằng tiếng Việt có dấu trực tuyến:
Easy VN - Chương trình tự động thêm dấu tiếng Việt
VIETUNI - Tại Viet1Net (Nên chọn Kiểu Loạn)

- Chèn link bằng thẻ: <a href="URL liên kết" rel="nofollow">Tên link</a>
- Tạo chữ <b>đậm</b> và <i>Ngiêng</i>

Thứ Ba, 14 tháng 10, 2008

Chuyện chia ly của đàn ông - HaMeoK6


CHUYỆN CHIA LY CỦA ĐÀN ÔNG


Tôi có thằng bạn, trước là HSMN. Nó tốt nghiệp Đại học vào hạng “ưu”, về Nam đúng thời kỳ mới giải phóng. Tuổi trẻ, có trình độ, con nhà nòi, hăng hái làm việc, chẳng mấy chốc nó được kết nạp vô Đảng rồi trở thành Trưởng phòng. Cái ghế phó Giám Đốc Xí nghiệp cũng đang trong tầm tay, chỉ cần đợi thời gian ngắn khi ông Giám Đốc già về hưu là tới lượt nó được đôn lên. Tương lai sáng lạng. Các em nhân viên trong Xí nghệp “kéo” theo nó từng đàn, suốt ngày líu la líu lô, trông thật thích mắt. Các em nhiều tới nỗi nó phải kêu mấy thằng bạn cùng học tới “phân chia” bớt. Nhưng cho dù gì thì nó vẫn là “mục tiêu số 1” của các em tranh giành đủ kiểu.

Rồi kết cục cũng phải tới. Nó “dính” 1 em dễ thương nhất. Kẹt một nỗi, gia đình em vốn là Tổng Đại lý 1 hãng nước ngoài có tên tuổi của Sài gòn trước kia, nhưng “may” mà đã phá sản nên sau giải phóng không bị quy là “Tư sản mại bản”. Đã thế, gia đình em lại đang đợi xuất cảnh do đã được bảo lãnh, mà thằng “con rể tương lai” thì lại không đủ tiêu chuẩn vì cái “dớp Cộng sản”. Còn bên này thì ông già nó không chịu “tô đen” cái lý lịch mà ổng đã tạo nên mấy chục năm trường cho anh em nhà nó. Hai đứa vận động, thuyết phục, gây áp lực đủ cả nhưng vẫn không đi đến đâu. Rồi “tình yêu” đã thắng. Em gái khẳng định rõ ràng sẽ không xuất cảnh cùng gia đình mà quyết ở lại VN để kết duyên vợ chồng với tay “Cộng sản” nòi nay. Nhận thấy sự tiến bộ muốn “cải tạo thành phần” của “con dâu tương lai”, ông già nó cuối cùng đã chấp nhận. Còn phía bên kia thấy cũng khó mà lo tương lai cho con gái ở bển tốt hơn thằng này. Thôi thì OK.

Hai đứa cưới nhau sống hạnh phúc, sinh ra 2 đứa con kháu khỉnh, dễ thương trong sự đùm bọc của ông bà nội và “tiếp tế” của ông bà ngoại trong suốt thời kỳ “bao cấp ăn bo bo”. Nhưng sau 10 năm, đến 1 ngày, vợ nó bất ngờ nổi lên “tình thương” với gia đình, cương quyết ra đi để “đoàn tụ”. Với cái gốc nhà nòi “yêu Tổ quốc, yêu đồng bào”, với việc làm, sự nghiệp ổn định (lúc này nó đã là phó Giám Đốc Liên hiệp Xí nghiệp), nó không chịu ra đi dù gia đình vợ đã sẵn sàng “trải chiếu đỏ”. Vậy là vợ chồng đành chia tay. 2 đứa con được vợ nó đem sang bển cho có điều kiện sinh hoạt học tập tốt hơn. Nghe thấy hợp lý, nó đành đồng ý (mà nếu không thì nó cũng khó mà chăm sóc 2 đứa khi không có vợ trong cái thời kỳ bao cấp vậy).

Sau này, khi “mở cửa”, nó cũng đã từng qua bển thăm con và gia đình vợ. Cuộc sống không đến nỗi khó khăn, nhưng nó không thể ở lại được. “Tao cũng đi nhiều nước rồi, đâu có lạ gì. Chơi dăm ba bữa thì được, chớ sống luôn thì…. Tao chết vì không có bạn. Tao về!” Nó từng tâm sự với tôi như vậy. Nó cương quyết không qua nữa. Rồi thời gian trôi đi, vợ nó đi bước nữa với 1 thằng Tây, nghe nói là cũng rất tử tế với 2 đứa nhỏ. Còn nó ở bên này vẫn “ở vậy” một mình (tuy thỉnh thoảng cũng “cặp” bồ ngắn hạn với mấy em già cho đỡ cô quạnh). Thôi thì vẫn còn hơn.

Song cuộc đời đâu có đơn giản. Một ngày kia, nó ghé tôi và nói: Con vợ tao điện về nói 2 đứa nhỏ đi học sẽ có bảo trợ của chính phủ với rất nhiều ưu đãi… - Thì tốt chớ sao. – Nhưng để có các bảo trợ, bảo hiểm… thì tụi nó phải được nhận là con Tây, vì con vợ cũ của tao chưa “nhập tịch” được. – Thì sao? – Tụi nó sẽ mang họ thằng chồng Tây. Thằng đó đồng ý rồi. - …? – Và tao phải đến Tổng lãnh sự ở đây ký đơn từ con thì thủ tục mới xong được. Theo mày thì sao?

Ôi, chuyện đến lúc này thì tôi cũng chẳng biết phải nói thế nào. Chúng nó có biết mày là ba không? – Có, tao vẫn nói chuyện với tụi nó mỗi khi vợ tao điện về. Tình cảm lắm. - Thôi thì…”vì tương lai con em”, nó đành “nhắm mắt xuôi tay” ký vào cái đơn “tuyên bố” giao con cho vợ hoàn toàn quyết định. Mất con! Thật không còn gì đau buồn hơn.

Nhưng có lẽ “trời còn có mắt”. Mới rồi, tụi con nó (nay đã lớn) dắt díu nhau về nước thăm ba với “tình phụ tử”. Chỉ tiếc rằng con chị nói tiếng Việt hơi ngọng nghịu, còn thằng em thì phải có phiên dịch mới thổ lộ hết tình cảm được với “ông già tía”. Thật đáng buồn. Từ đó nó không muốn gặp ai nữa. Mọi chuyện khác chỉ còn là “phù phiếm”, kể cả cái ghế Giám Đốc mà nó đã từ bỏ không hề luyến tiếc sau khi ký cái đơn đó. Niềm vui của nó bây giờ là … chai rượu! Nó đến tôi chỉ đứng ngoài cổng gọi đi nhậu. Tôi hiểu thằng bạn mình không muốn nhìn thấy cảnh gia đình xum họp, nhất là gia đình tôi, nó quen biết từ khi tụi tôi còn chưa cưới nhau.

Vậy đó, chuyện chia ly đối với đàn ông là như vậy!

1 comments:

Hãy viết bằng tiếng Việt có dấu trực tuyến:
Easy VN - Chương trình tự động thêm dấu tiếng Việt
VIETUNI - Tại Viet1Net (Nên chọn Kiểu Loạn)

- Chèn link bằng thẻ: <a href="URL liên kết" rel="nofollow">Tên link</a>
- Tạo chữ <b>đậm</b> và <i>Ngiêng</i>

Thứ Hai, 13 tháng 10, 2008

Biển báo giao thông - HaMeoK6




Các pác K4 đi Đại từ nhớ nhìn kỹ mấy biển báo giao thông kẻo lại xảy ra nhiều chuyện. Em sưu tầm được mấy cái biển báo cần chú y, đăng lên đây để các pác tham khảo.
Xe của các ba thì không saoCoi chừng bị đi nhờ xe
Tới đây chắc là phải lên trời... còn tới đây thì xuống biển
Không hiểu!Chúc các pác đi tới Gốc đa



1 comments:

Hãy viết bằng tiếng Việt có dấu trực tuyến:
Easy VN - Chương trình tự động thêm dấu tiếng Việt
VIETUNI - Tại Viet1Net (Nên chọn Kiểu Loạn)

- Chèn link bằng thẻ: <a href="URL liên kết" rel="nofollow">Tên link</a>
- Tạo chữ <b>đậm</b> và <i>Ngiêng</i>

Chủ nhật buồn - HaMeoK6



Chủ nhật buồn


Hôm nay đúng là một Chủ nhật buồn. Sáng ra, không đến “Đồi khỉ” tuy biết rằng mấy ông anh K4 đang đợi muốn gặp mặt vì chuyện nhậu K4 hôm qua.

Tháp tùng đoàn K7 đến viếng mẹ Đỗ Nghĩa, một người mẹ đã từng được bạn kể trên Blog UTTROI rất tình cảm. Không biết có bạn K7 nào chụp hình không nhỉ?

Gặp Hồng lồi báo mẹ vợ Nghị keo K6 cũng mới mất, viếng tuốt dưới Hóc môn. Nghị đã bay từ HN vô. Thông tin quá gấp, AE K6 SG bận hết cả, tôi cũng có đám giỗ ông già vợ, thật kẹt hết sức. Thôi, Hồng ráng đi cho phải nghĩa tình AE khóa mình vậy. Nhưng tới cuối đám giỗ, tôi gọi Hồng lồi: đi chưa? – Đang chuẩn bị - Đợi tao tới đi cùng. 2 anh em tới Hóc môn, đường vô thật khó kiếm, lòng vòng mấy cái quẹo, gọi điện 3, 4 lần mới tới nơi. Nhờ có số ĐT em Nghị keo do Minh Chính cung cấp, nếu không thì cũng chịu chết.

Tới nơi, Hồng đang từ từ chạy xe vô, tôi xuống trước, thấy có người nhà ra đón vào hỏi thăm rất thân mật: Ông đi với ai vậy? - Ờ với ông bạn đang đưa xe vô kìa – Ông nào vậy? - …? Ủa, người nhà Nghị keo quen biết ai mà hỏi kỹ vậy. - Ờ …thì bạn – Tên gì ? - Ủa ông là…- Nghị đây – Vậy tao là Hà mèo nè. Này giờ đang thắc mắc mày là ai. Tao đi với Hồng lồi – Hà mèo, lâu quá không nhận ra. Hồng thì nhận ra ngay. Vậy là anh em mãi mới nhận ra nhau. Vô viếng mẹ bạn rồi anh em ra ngồi tâm sự nhiều.

Đúng là cuộc đời lắm lúc cũng buồn, song anh em bạn bè dù không thể thường xuyên gặp nhau, nhưng không thể quên nhau được, nhất là những lúc như vầy.

Xin chia buồn cùng Nghị và Đỗ Nghĩa.


3 comments:

Hãy viết bằng tiếng Việt có dấu trực tuyến:
Easy VN - Chương trình tự động thêm dấu tiếng Việt
VIETUNI - Tại Viet1Net (Nên chọn Kiểu Loạn)

- Chèn link bằng thẻ: <a href="URL liên kết" rel="nofollow">Tên link</a>
- Tạo chữ <b>đậm</b> và <i>Ngiêng</i>

Thứ Năm, 9 tháng 10, 2008

Bảng treo cửa Nhà hàng Bia JOO - HaMeoK6


Bảng treo cửa Nhà hàng Bia JOO


Cửa trước


Cửa sau


Đăng lại ảnh sưu tầm của Hà Mèo (đã đăng tại „Blog Bạn Trỗi khóa III”: Thứ năm, ngày 09 tháng mười năm 2008)

1 comments:

Hãy viết bằng tiếng Việt có dấu trực tuyến:
Easy VN - Chương trình tự động thêm dấu tiếng Việt
VIETUNI - Tại Viet1Net (Nên chọn Kiểu Loạn)

- Chèn link bằng thẻ: <a href="URL liên kết" rel="nofollow">Tên link</a>
- Tạo chữ <b>đậm</b> và <i>Ngiêng</i>

Giỗ anh Trỗi - 9/9 âm lịch (7/10/2008)

Start:     Oct 7, '08
Location:     TP HCM
Theo thông lệ hàng năm, gia đình chị Quyên tổ chức giỗ anh Trỗi vào ngày 9/9 âm lịch. Cũng đã thành nếp, cứ ngày này đại diện của Trường ta đã đến để thắp nhang tưởng nhớ đến Anh...

...Trong số thân nhân, bạn bè của gia đình anh Trỗi, chị Quyên, năm nay nổi bật là sự tham dự của các đồng chí Nguyễn Minh Triết, Lê Thanh Hải, cặp vợ chồng anh Lê Hồng Tư và chị Nguyễn Thị Châu, thầy cô và học sinh Trường Nguyễn Văn Trỗi (Trung ương Cục)...

...Đã gần nửa thế kỷ trôi qua, ngày giỗ Anh luôn là ngày thắm nồng tình cảm thân hữu, bè bạn giành cho người Anh hùng đã đi xa!

(Dương Minh)



Xem bài viết:

* NGÀY GIỖ ANH TRỖI Ở TpHCM - Dương Minh - 8/10/2008 - Blog "Bạn Trường Trỗi".

Xem thêm:
1. Viếng mộ Anh Trỗi nhân dịp 27/7 - Bài tổng hợp tại Blog K6, 27/7/2008.
2. Giỗ anh Trỗi - 9/9 âm lịch (19/10/2007)- Bài tổng hợp tại Blog K6, 23/6/2008.
19 - Lời tâm nguyện của chúng tôi - Nguyễn Chi Phan - Thầy giáo, SRTKL 2, Tr.: 83-85.
20 - Viếng mộ anh Trỗi - Ban Liên Lạc, SRTKL 2, Tr.: 86-88.



0 comments:

Hãy viết bằng tiếng Việt có dấu trực tuyến:
Easy VN - Chương trình tự động thêm dấu tiếng Việt
VIETUNI - Tại Viet1Net (Nên chọn Kiểu Loạn)

- Chèn link bằng thẻ: <a href="URL liên kết" rel="nofollow">Tên link</a>
- Tạo chữ <b>đậm</b> và <i>Ngiêng</i>

Chủ Nhật, 5 tháng 10, 2008

Dự lễ Khánh thành và Khai giảng, đại biểu của 3 Trường Nguyễn Văn Trỗi giao lưu.

Start:     Sep 4, '08
Location:     số 2 đường Vĩnh Khánh, phường 9 Quận 4 – Tp.HCM
...Sáng ngày 4/9/2008, Đảng bộ và chính quyền Quận 4 tổ chức trọng thể lễ khánh thành Trường tiểu học Nguyễn Văn Trỗi. Trường tiểu học Nguyễn Văn Trỗi được xây dựng tại số 2 đường Vĩnh Khánh, phường 9 Quận 4…

...
Dự lễ Khánh thành và Khai giảng năm học mới của Trường tiểu học Nguyễn Văn Trỗi có:
- Đương kim Quận trưởng Quận 4 – Tp.HCM (Lê thị Kim Dung) là cựu học sinh Trường Nguyễn Văn Trỗi – Trung ương Cục (được thành lập để nuôi dạy con em cán bộ trung - cao cấp công tác tại miền Nam - 15/10/1965 -1972), đồng thời cũng là cựu học sinh miền Nam lứa đàn em của Công Dũng K3.
- các đại biểu quan trọng của đầy đủ các ban ngành từ TP xuống đến Phường
- chị Quyên, chị Nguyễn Thị Châu (người bạn tù năm xưa của anh Trỗi và chị Quyên)
- và đoàn đại biểu của Trường TSQ Nguyễn Văn Trỗi (TCCT) gồm Công Dũng, Khánh Tường và Dương Minh (…đã mua tặng một lẵng hoa đẹp và một bức tranh sơn mài…)

(Dương Minh)

Xem:

1. TIN SINH HOẠT GIAO LƯU: 1- Dự lễ Khánh thành và Khai giảng Trường tiểu học Nguyễn Văn Trỗi - Dương Minh - 29/9/2008 – Blog “Bạn Trường Trỗi”.
2. TRƯỜNG TIỂU HỌC NGUYỄN VĂN TRỖI TIẾP TỤC PHÁT HUY TINH THẦN ANH HÙNG BẤT KHUẤT.- Đại tá Lâm Tấn Thi - UVTV Quận uỷ, Trưởng CAQ4 - 9/9/2008, Website HÐND và UBND Quận 4, Tp. Hồ Chí Minh
3. Chuyện cây dầu mang tên "CHI" - PHẠM VŨ - 25/7/2004 – Việt Báo

1 comments:

Hãy viết bằng tiếng Việt có dấu trực tuyến:
Easy VN - Chương trình tự động thêm dấu tiếng Việt
VIETUNI - Tại Viet1Net (Nên chọn Kiểu Loạn)

- Chèn link bằng thẻ: <a href="URL liên kết" rel="nofollow">Tên link</a>
- Tạo chữ <b>đậm</b> và <i>Ngiêng</i>

Thứ Bảy, 4 tháng 10, 2008

Sưu tầm cây kiểng - HaMeoK6


Sưu tầm cây kiểng




Không biết các "nhà chơi cây kiểng" của Trỗi đã có mấy cây này chưa ?

0 comments:

Hãy viết bằng tiếng Việt có dấu trực tuyến:
Easy VN - Chương trình tự động thêm dấu tiếng Việt
VIETUNI - Tại Viet1Net (Nên chọn Kiểu Loạn)

- Chèn link bằng thẻ: <a href="URL liên kết" rel="nofollow">Tên link</a>
- Tạo chữ <b>đậm</b> và <i>Ngiêng</i>

Giao ban tháng mười

Start:     Oct 5, '08 08:00a
Location:     Café "Đôi khi": 21/3 - Lý Chính Thắng - Q.3 - Tp.HCM
Mời anh em Trỗi và những người có liên quan tới dự cafe giao ban vào sáng Chủ nhật đầu tiên của các tháng:
Thời gian họp: từ (sau) 8g sáng Chủ nhật ngày 05/10/2008.
Địa điểm họp: Cafe "Đôi khi" số 21/3 - Lý Chính Thắng - Q.3 - HCMC.
Nội dung họp: tùy ý thích của mỗi người.
Tài chính: mạnh ai nấy kêu, kêu gì trả nấy.

Trung Liêm, ĐT.0989787868.


Xem:

1. Giao ban tháng mười - buidungso, 3/10/2008 tại "Blog Bạn Trỗi"

Xem thêm:

1. Tin thời sự - cafe giao ban - Hà Chí Quang K4 (Về phiên khai mạc cafe giao ban 02/03/2008)




0 comments:

Hãy viết bằng tiếng Việt có dấu trực tuyến:
Easy VN - Chương trình tự động thêm dấu tiếng Việt
VIETUNI - Tại Viet1Net (Nên chọn Kiểu Loạn)

- Chèn link bằng thẻ: <a href="URL liên kết" rel="nofollow">Tên link</a>
- Tạo chữ <b>đậm</b> và <i>Ngiêng</i>

Thứ Sáu, 3 tháng 10, 2008

Phương tiện giao thông - HaMeoK6



Xe đưa rước công nhân
Xe đưa rước công nhân
Không lời
Không lời
Năm anh em trên một chiếc xe

Năm anh em trên một chiếc xe

Dân tộc kết hợp với hiện đại

Dân tộc kết hợp với hiện đại

quảng cáo trên xe buýt

2 mẫu quảng cáo trên xe buýt cho TP.HCM lựa chọn

quảng cáo trên xe buýt


1 comments:

Hãy viết bằng tiếng Việt có dấu trực tuyến:
Easy VN - Chương trình tự động thêm dấu tiếng Việt
VIETUNI - Tại Viet1Net (Nên chọn Kiểu Loạn)

- Chèn link bằng thẻ: <a href="URL liên kết" rel="nofollow">Tên link</a>
- Tạo chữ <b>đậm</b> và <i>Ngiêng</i>